Mở đầu tập thơ “Hoàng Việt Hằng thơ tuyển” có 3 câu thơ chỉ cần đọc lên là day dứt khôn nguôi. Đó chính là Hoàng Việt Hằng. Nỗi đau khổ đã lớn đến mức bình thản. Chị ngụy trang mình dưới dáng vẻ bình thản, sau khi đi qua hành trình đau khổ, “Tôi sống cuộc đời vất vả/Có đau khổ lớn hơn cả đau khổ/Nỗi buồn sao không thể khác đi...”.
Nhà thơ Hoàng Việt Hằng sinh năm 1953 tại Hà Nội. Chị từng kể: “Thanh xuân của chúng tôi là chạy bom, là lao động, đan len thêu thùa, học nữ công gia chánh. Thời gian rỗi, thì lên thư viện Hà Nội đọc sách. Thuở đó tôi làm thợ cơ khí ở nhà máy Cơ Khí Trần Hưng Đạo...”.
Trong 20 năm tuổi trẻ, Hoàng Việt Hằng cùng với những người bạn thợ của mình đã lao động ở hàng loạt công trường, tham gia xây dựng các công trình lớn của Hà Nội như Bệnh viện Nhi Trung Ương, Cung Văn hóa Hữu nghị Việt Xô, Rạp xiếc Trung ương, Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh, khu tập thể Kim Liên, khu tập thể Trung Tự...
Hoàng Việt Hằng đã đi qua những năm tháng vất vả nhất, nghèo khó, điêu đứng nhất ở Hà Nội những năm 1980 - 1981.
“Chúng tôi thời ấy đói khổ vô cùng. Vợ chồng tôi (chồng nhà thơ Hoàng Việt Hằng là nhà văn Triệu Bôn) chỉ mong có được một bữa cơm đủ no, chiếc áo ấm đủ mặc. Tôi đã chứng kiến những số phận thảm khốc của bạn bè tôi vì đói, vì nghèo... Chúng tôi đã đi qua những năm tháng gian lao đến không thể tưởng tượng”.
Sau thời gian đau ốm, chồng của Hoàng Việt Hằng ra đi năm 2003, suốt 20 năm qua, nhà thơ phải đối diện với sự đơn độc, trống vắng. Thơ ca trở thành điểm tựa để Hoàng Việt Hằng vịn vào và đứng dậy, tiếp tục cuộc sống. Thơ với Hoàng Việt Hằng là sự giãi bày, chia sẻ, là cuộc giằng xé day dứt của nỗi nhớ, là cuộc đối diện không khoan nhượng với nỗi buồn trong chính tâm hồn mình.
Thơ của Hoàng Việt Hằng không khiến người ta choáng ngợp trước câu chữ, hình ảnh, nhưng trĩu nặng tâm tư, cảm xúc. Bất cứ ai vừa gặp thoáng qua, bất cứ cuộc đời, số phận buồn thương nào, bất cứ ký ức, kỷ vật nào, cũng có thể chạm đến những day dứt trong tâm can tác giả.
... ở cuối cánh đồng trẻ chăn trâu vẫn hát lúa vẫn vàng như vậy thật sao? day dứt mãi trong tôi nhìn xuống đất sâu đời ông già có nghề liệm xác ông ơi ông chỉ sống có một mình với chai rượu trắng?...
(trích Day dứt).
Sự đơn độc của ông già làm nghề liệm xác khiến nhà thơ nặng lòng. Dường như, chị nhìn thấy chính sự đơn độc của mình trong nỗi cô độc của ông già liệm xác. Phải gánh trên vai nỗi đau nhân thế, phải tận mắt chứng kiến mỗi ngày sự chia lìa sinh tử, thấm nhuần nỗi đau thời cuộc và tính hữu hạn của đời người, nhưng ông già làm nghề liệm xác hoàn toàn cô đơn, chỉ biết trút mọi nỗi đau buồn với chai rượu trắng.
Thơ của Hoàng Việt Hằng nhạy cảm với mỗi nỗi đau của nhân thế, phận người. Bởi chính chị, đã đi qua những nỗi đau khổ lớn hơn cả đau khổ, đã tắm mình trong đơn độc, đã thấm đẫm trong chia ly sinh tử, mất mát, nên chị thấu cảm và thấu hiểu đến tận cùng những nỗi đau dù chỉ vụt thoáng đi qua.
Hoàng Việt Hằng miêu tả nỗi đau của người khác và của chính mình dưới những con chữ tưởng như bình thản, nhưng trĩu nặng. Ẩn ức về tình mẫu tử, ẩn ức về một gia đình nhiều tổn thương, ẩn ức về một quá vãng xa xôi đau buồn, trở đi trở lại trong thơ.
... “bố nuôi tôi đã mất Chớp mắt năm thu rồi Bố đẻ không biết mặt Xương tàn nơi phương trời ...Mẹ đẻ ráng chiều nào Nhìn tôi như là khách Phải cắn răng thật chặt Đừng run rẩy bàn tay...”
(trích bài thơ Sao kết thúc lại thế này)
Vượt lên trên tất thảy những nỗi buồn thương là tình yêu sâu nặng, nỗi nhớ nhung không nguôi ngoai theo thời gian của nhà thơ dành cho chồng. Đề tài về tình yêu, nỗi nhớ, sự thủy chung, không gian tĩnh lặng của khoảng cách sinh - tử, giới hạn của trần gian và cõi chết, thấm đẫm trên những trang viết của Hoàng Việt Hằng.
“có những đêm viết khuya
Rồi không sao ngủ được Chợp mắt Chiêm bao thấy anh về Anh vẫn ngồi pha trà chỗ cũ Vẫn cắm cúi bên trang giấy ngả vàng Nhưng em không sao lại gần Không gian như ai vừa rắc tro...”
(trích bài Chiêm bao)
Trong thế giới thơ của Hoàng Việt Hằng, chồng chị đã rời cõi tạm, đã đi rất xa, nhưng luôn gần gụi, luôn hiện diện, luôn trở về bên chị. Mỗi ký ức, mỗi kỷ vật đều nhắc nhớ đến anh, cả những người chị gặp trên chặng đường đơn độc sau này cũng khiến chị nhớ về anh. Chính tình yêu, sự thủy chung, nặng lòng với chồng đã giúp Hoàng Việt Hằng có thêm sức mạnh trong cuộc độc hành và bước tiếp với thơ ca.
Nhà thơ Hoàng Việt Hằng từng 3 lần tham gia cuộc thi viết văn về công nhân, công đoàn do báo Lao Động tổ chức, Tổng Liên đoàn Lao Động Việt Nam chủ trì, phối hợp với Hội nhà văn Việt Nam. Cuộc thi tổ chức trong giai đoạn từ 1990 - 1995, nhà thơ Hoàng Việt Hằng đoạt giải Nhì với tập thơ Những dấu lặng.
Đến giai đoạn 2000-2014, nhà thơ Hoàng Việt Hằng tiếp tục đoạt giải Nhất với tập thơ Xóa đi và không xóa. Cuộc thi Sáng tác văn học về đề tài công nhân, công đoàn 2021-2023, nhà thơ Hoàng Việt Hằng tham gia ở thể loại tiểu thuyết với tác phẩm “Thời gian trong cõi tạm”. Tác phẩm được đánh giá cao, gây ấn tượng mạnh với ban giám khảo.
Với mục đích đưa tác phẩm của nhà báo đến gần với công chúng, Tuần lễ sách tại TP.HCM được xem là 'hội sách' đầu tiên cho người làm báo.
TP - Chiến dịch Mùa Hè xanh năm nay chúng tôi chọn xã An Vĩ, huyện Khoái Châu, tỉnh Hưng Yên, làm điểm đến để lan tỏa yêu thương. Trong thời gian một tuần ở An Vĩ, chúng tôi giúp bà con dọn dẹp vệ sinh đường làng ngõ xóm, tổ chức sinh hoạt hè cho thiếu nhi và thực hiện các công trình thanh niên trên địa bàn xã.
Du khách nước ngoài vẫn nườm nượp đến phố cà phê đường tàu (Hà Nội) để check-in, tham quan ngay sau vụ cô gái lao ra đường ray chụp ảnh khi tàu đang tới.
Phó Thủ tướng Chính phủ Trần Hồng Hà vừa ký Quyết định 898/QĐ-TTg phê duyệt Nhiệm vụ lập Quy hoạch bảo quản, tu bổ, phục hồi Di tích Lịch sử Quốc gia Đặc biệt Chiến trường Điện Biên Phủ, tỉnh Điện Biên. Nhân dịp này, xin được giới thiệu đôi nét về quần thể di tích chiến trường Điện Biên Phủ, một địa điểm có vai trò rất quan trọng với lịch sử Việt Nam thời hiện đại. Tổng quan về quần thể di tích chiến trường Điện Biên Phủ Quần thể di tích chiến...
Trong chiến dịch Thanh niên tình nguyện hè 2024, các sinh viên trường Đại học An Giang tổ chức dạy bơi miễn phí cho trẻ em vùng biên thị xã Tịnh Biên, tỉnh An Giang.
Ban công một căn hộ thuộc chung cư mini 9 tầng ở quận Nam Từ Liêm bốc cháy, người dân đã tự dập tắt trước khi lính cứu hỏa có mặt.
Chiều cao của người Việt Nam đang đứng thứ 153 trên tổng số 201 quốc gia/vùng lãnh thổ trên toàn thế giới.
'Sau bảy năm, em trai tôi có nhà, còn tiền tiết kiệm của tôi gửi mẹ không còn một đồng'.
Lê Thiết Cương không gọi nếp nhà mà gọi nết nhà. Với anh, một mái nhà, một con phố, một ngôi làng, một vùng đất đều có cái 'nết' của nó. Mà thực ra nói nết nhà, nết phố, nết làng chính là nói nết người trong nhà ấy, phố ấy, làng ấy.