Trong khoảnh khắc tri ân này, tôi chỉ muốn nói điều chưa kịp nói với thầy, đó là những gì tôi có hôm nay chính là nhờ những trang sách thầy trao ngày ấy.
Đường "cõng chữ lên bản" của cô giáo ở Thanh HóaTôi thuộc thế hệ 9X đời đầu, lớn lên trong thiếu thốn ở vùng biên Bù Đốp, Bình Phước (nay là xã Thiện Hưng, Đồng Nai), nơi có gió bụi đỏ đường, rừng cao su và những đêm mất điện là chuyện quen thuộc.
Khi Internet còn xa lạ, tri thức, thế giới bên ngoài của lũ trẻ như tôi chỉ nằm trong sách giáo khoa và lời thầy cô giảng.
Trong thế giới đơn sơ ấy, trường học là cánh cửa mở ra chân trời khác. Và người để lại dấu ấn sâu nhất trong tôi là thầy Nhân, dạy văn hồi lớp 6. Thầy đã gieo vào tôi tình yêu chữ nghĩa và bài học sống tử tế từ thuở bé.
Tôi vui khi nhà mình ở gần trường vì gặp thầy cô lúc nào cũng được, chuyện gì khó chỉ cần chạy sang là có người giải đáp. Nhưng cũng vì thế mà tôi luôn "bị để ý". Đến khi lớn lên, tôi mới hiểu đó chính là sự quan tâm âm thầm bao bọc tuổi thơ mình.
Thầy dạy văn tôi tên Nhân, người miền Trung. Thầy đến vùng viễn biên công tác, sống trong khu tập thể giáo viên cũ kỹ. Dãy nhà cấp bốn ở góc cuối trường học, nằm im lìm dưới hàng bạch đàn già. Phòng thầy đơn sơ, cái giường sắt cũ, cái bàn gỗ bạc màu, cái quạt kêu rè rè và giá sách nhỏ nghiêng nghiêng.
Đối với đứa trẻ ở vùng biên như tôi, vốn quanh năm chỉ có sách giáo khoa và cuốn văn mẫu, thì giá sách ấy chính là kho báu.
Một lần, tôi đánh liều hỏi: "Thầy ơi, em mượn sách được không?".
Thầy cười hiền: "Sách để đọc mà em. Thích cuốn nào thì lấy".
Và từ hôm ấy, thế giới của tôi rộng ra theo từng trang sách thầy cho mượn.
Tôi đọc Dế mèn phiêu lưu ký, Tuổi thơ dữ dội, Những ngày nhơ ấu, rồi những tập thơ Xuân Diệu, Huy Cận… Từng bài thơ, câu văn chạm vào trái tim đứa trẻ nghèo theo cách êm ái mà sâu sắc.
Tôi biết rung động, biết suy ngẫm, biết lặng đi vì cái đẹp của chữ nghĩa.
Thầy không nói nhiều, nhưng chính giá sách nghiêng nghiêng của thầy đã dựng cho tôi mái nhà tinh thần đầu tiên của cuộc đời.
Tiết văn với thầy Nhân thú vị, đó là nơi cảm xúc được đánh thức. Giọng thầy trầm và ấm, đọc thơ như kể câu chuyện thấm vào đất. Thầy dạy chúng tôi hiểu trước khi thuộc, nghĩ trước khi viết và cảm bằng trái tim trước khi cầm bút.
Có lần thầy nói: "Hạnh phúc không phải chuyện lớn lao đâu. Hiểu được một câu văn đẹp, biết thương một nhân vật khổ, đó cũng là hạnh phúc rồi".
Lúc nhỏ tôi chưa hiểu hết. Nhưng khi lớn lên, tôi dần thấy câu nói ấy như ngọn đèn soi những năm dài sau này, khi tôi biết tìm niềm vui trong một trang sách, biết xót xa cho nỗi đau của người khác, biết sống hòa đồng, bao dung và yêu thương hơn.
Thầy đã dạy tôi yêu chữ nghĩa. Rồi từ chữ nghĩa, thầy dạy tôi biết yêu người.
Khi tôi lên đại học, mỗi lần về quê đều ghé thăm thầy. Thầy vẫn vậy, nụ cười hiền như xưa. Thầy không hỏi nhiều tôi đang làm gì, đi làm ở đâu, lương bao nhiêu. Thầy chỉ hỏi: "Em còn đọc sách không?".
Ngày ấy, tôi không hiểu sao thầy cứ hỏi mãi câu ấy. Sau này tôi mới biết, bên cạnh quan tâm tôi thành công đến đâu, thầy chỉ muốn tôi đừng đánh mất sự tử tế, bao dung mà chữ nghĩa gieo vào lòng.
Rồi một ngày, tôi bàng hoàng nhận hung tin: thầy mất vì bệnh.
Tôi ngồi rất lâu trước hiên nhà, để ký ức ùa về. Đó là những buổi trưa ôm sách về, bụi đỏ bám đầy bìa, giọng thầy đọc thơ trong lớp học nhỏ…
Nỗi buồn ấy thấm sâu, âm ỉ như thể một phần tuổi thơ đã khép lại cùng thầy.
Nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, tôi chợt thấy mình như trở về vùng viễn biên năm nào, nơi có thầy Nhân với giá sách nhỏ và nụ cười hiền. Dù thầy không còn nữa, những điều thầy dạy yêu chữ nghĩa, sống tử tế, bao dung vẫn đi cùng tôi đến hôm nay.

TP.HCM đang đứng trước vận hội lớn để bứt phá thành một trong những trung tâm đổi mới sáng tạo chuẩn quốc tế.

Chiều 16/11, tại Hà Nội đã diễn ra buổi chấm thi công khai (Public Judging Event) của cuộc thi Triển lãm tại Bảo tàng Louvre Pháp năm 2025 - 2026 (The 3rd IAP French Louvre Museum Exhibition Contest 2025-2026). Đây là cuộc thi do báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng phối hợp cùng MiaArt Việt Nam tổ chức, thu hút đông đảo sự quan tâm của công chúng yêu nghệ thuật.

Trong suốt 68 năm hình thành và phát triển, Nhà xuất bản (NXB) Giáo dục Việt Nam không chỉ kiên định với sứ mệnh thiêng liêng là phục vụ giáo dục, mà còn không ngừng đổi mới, đa dạng hóa sản phẩm trí tuệ, góp phần quan trọng vào việc nâng cao dân trí và hội nhập quốc tế của nền giáo dục nước nhà.

Agribank đã dành 11 tỷ đồng hỗ trợ các tỉnh miền Trung và Tây Nguyên vượt qua hậu quả mưa lũ, cung cấp nhu yếu phẩm và hỗ trợ phục hồi sinh kế.

Cùng với đơn vị bạn là Sư đoàn Không quân 370, sáng nay, Sư đoàn Không quân 372 đã thực hiện bay cứu trợ khẩn cấp, vận chuyển nhiều nhu yếu phẩm thiết yếu tới giúp đỡ nhân dân ở khu vực bị cô lập trong vùng lũ của tỉnh Đắk Lắk.

Lãnh đạo UBND xã La Lay (tỉnh Quảng Trị) cho biết, ngày 19/11, nước sông rút nhưng trời tiếp tục có mưa, nước chảy mạnh khiến công tác tìm kiếm anh Nguyễn Văn T. (SN 1977 trú tại Ba Đồn, tỉnh Quảng Trị - tài xế xe đầu kéo vượt cầu tràn bị nước lũ chảy xiết cuốn mất tích) gặp nhiều khó khăn. Hiện khoảng 100 người thuộc Bộ đội Biên phòng, Công an tỉnh, lực lượng xã và người dân vẫn tiếp tục chia nhóm tìm kiếm. Phạm vi tìm kiếm được mở rộng xuống...

Những ngày tháng 11, khi mưa lũ liên tục gây thiệt hại ở các vùng cung cấp nông sản phía Nam và Tây Nguyên, thị trường rau ở TPHCM biến động mạnh. Rau củ khan hiếm, giá cả đồng loạt tăng khiến bữa ăn của công nhân, người lao động thêm chật vật.

Khởi nghiệp với giống dưa hấu ruột vàng cùng mô hình canh tác sạch kết hợp chuyển đổi số, anh Chu Văn Quân nhanh chóng tạo được hướng đi khác biệt. Những buổi livestream giữa ruộng bán dưa không chỉ giúp minh bạch chất lượng nông sản mà còn thu hút lượng lớn khách hàng, giúp anh “chốt đơn mỏi tay”, mở hướng tiêu thụ bền vững.

Hai bên nhất trí phối hợp triển khai phương hướng và những biện pháp cụ thể đã được đề ra nhằm nâng cao chất lượng, hiệu quả hợp tác giữa các địa phương biên giới hai nước.